chuc mung nam moi

chuc mung nam moi

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Dâu tây công nghệ cao

Dâu tây là trái cây đặc sản của TP Đà Lạt (Lâm Đồng) hiệu quả kinh tế rất cao. Trước đây, nông dân thường trồng dâu thành từng luống dưới đất, cây dễ bị nấm bệnh và côn trùng phá hoại. Những năm gần đây, nhiều hộ nông đã mạnh dạn đầu tư nhà lưới, nhà kính, hệ thống tưới tự động để SX theo hướng công nghệ cao.
 Anh Nguyễn Thanh Trung ở số 35, Hồ Xuân Hương, phường 9, TP Đà Lạt là một điển hình, chuyển đổi từ trồng dâu tây truyền thống sang trồng công nghệ không cần đất. Sản phẩm không chỉ cung cấp cho thị trường cao cấp, mà vườn dâu của anh còn là điểm du lịch hấp dẫn, luôn chào đón khách nước ngoài tới tham quan, thưởng thức dâu tươi cũng như tìm hiểu những công việc của người trồng dâu. 
Trao đổi với chúng tôi, bà Khúc Thị Lương, Phó Chủ tịch Hội Nông dân phường 9, TP Đà Lạt cho biết: "Anh Nguyễn Thanh Trung là người dám nghĩ, dám làm, mạnh dạn đầu tư nhà lưới, nhà kính, hệ thống tưới nhỏ giọt. Đi tiên phong trồng dâu trên giá thể (trồng không cần đất) ứng dụng công nghệ sinh học, không lạm dụng phân hóa học, thuốc BVTV; biết kết hợp giữa SX dâu sạch và du lịch, thay đổi cách suy nghĩ, cách làm mới, mang lại hiệu quả kinh tế rất cao".
Anh Nguyễn Thanh Trung, chủ vườn dâu công nghệ cao cho biết: "Trước đây tôi làm nghề cơ khí chế tạo máy tại TP.HCM. Sau một chuyến về thăm quê được nghe và chứng kiến người dân trồng dâu tây Đà Lạt không hiểu tại sao bị chết gần hết và có nguy cơ xóa sổ. Thấy vậy tôi quyết định không xuống TP.HCM nữa mà ở lại liều một phen với dâu tây".
Khi đó, những vườn dâu tây Đà Lạt thường xuyên bị nấm bệnh và các loại tuyến trùng phá hoại trên diện rộng. Cây đang xanh tốt, đến thời kỳ cho trái đột nhiên chuyển sang màu vàng và chết dần mà không có cách nào chữa trị. Người trồng hoang mang, chán nản bắt đầu phá bỏ dâu, chuyển qua canh tác các loại rau hoa khác. 
Sau khi mày mò trên các trang mạng chuyên về trồng và chăm sóc dâu tây của các nước Mỹ, Nhật, New Zealand…, anh thấy họ có những mô hình trồng dâu thủy canh trên giàn rất hay, hiệu quả kinh tế cao. Anh cứ suy nghĩ tại sao họ trồng được, mình lại không trồng được? Tình cờ có người mách ở Đà Lạt đang có một mô hình trồng dâu thủy canh, anh Trung tìm đến xin vào xem nhưng bị chủ vườn từ chối thẳng thừng.
Một chút tự ái và lòng quyết tâm đã thôi thúc anh phải học bằng được cách trồng mới. Anh về xin gia đình một diện tích nhà kính đang trồng hoa cúc, làm giàn trồng dâu theo mô hình trồng trên giá thể.
Khi vừa nói ra ý tưởng, anh bị gia đình phản đối kịch liệt và cho rằng “bị khùng” vì người ta đang phá bỏ gần hết, mình lại chọn trồng dâu tây, trong giai đoạn dịch bệnh không thể kiểm soát được. Nhưng nhờ quyết tâm, cuối cùng anh đã thuyết phục được gia đình đưa 450 m2 làm nhà kính, trồng dâu tây.
Lúc mới trồng thử nghiệm dâu New Zealand trên giá thể mụn dừa (chỉ có xơ dừa nghiền nhỏ), do thiếu kinh nghiệm, không có kỹ thuật, cây trồng được vài tháng mắc bệnh và chết hết. Anh Trung tiếp tục mua giống trồng lại lần thứ hai, dâu trồng được 2 tháng đã xanh um, phủ kín hết mặt giàn, tưởng đã thành công nào ngờ vừa sang tháng thứ 3, dâu bị chết sạch.
Bao nhiêu vốn liếng, công sức bỗng biến thành mây khói. Nhiều người đi ngang qua thấy vậy lắc đầu thương hại. Ai nói ngược nói xuôi mặc ai, anh quyết theo tới cùng.

Anh Nguyễn Thanh Trung trong vườn dâu công nghệ cao
Sau nhiều ngày đêm mất ăn, mất ngủ, cuối cùng anh Trung cũng xác định được nguyên nhân dâu bị chết: Thứ nhất, do giống chưa tốt; thứ hai, do giá thể (dùng mụn dừa không) khi mới trồng thì tốt, sau một thời gian, mụn dừa bị mục không thoát nước được, dẫn tới dâu bị chết.
Sang lần thứ ba, song song với việc cải tiến lại chất giá thể (mụn dừa trộn với trấu), anh sưu tầm dâu trái đầu dòng từ một trang trại dâu New Zealand giống chuẩn, đẹp nhất, mang về sàng lọc lấy những hạt dâu có chất lượng tốt nhất, cho hạt ngủ đông trong tủ lạnh 2 tháng ròng.
Rồi lấy hạt dâu gieo xuống những vỉ nhỏ trong điều kiện bảo quản tốt nhất. Sau khi gieo hàng trăm hạt mới được khoảng 10 cây dâu mọc khỏe mạnh, anh đem nuôi cấy mô để nhân giống đại trà. Từ một vài cây dâu ban đầu, hiện anh Trung đã trồng kín 2.000 m2 đất trong nhà kính.
Anh Trung chia sẻ kinh nghiệm: Trước đây dâu trồng ở dưới đất, bây giờ được trồng trên giàn, có máng để chứa giá thể, cách mặt đất khoảng 1-1,2m. Dâu được trồng thành hàng với khoảng cách 10 cm/cây, một máng trồng hai hàng. Giá thể được trộn từ trấu và mụn dừa, giữa hai luống dâu đặt một hệ thống dây tưới nhỏ giọt, trên mặt máng phủ màng nilon để tránh mất nước đồng thời hạn chế bệnh.
Dưới đất, thay vì để trống, anh trồng những luống bắp cải xanh mướt, kết hợp trồng như vậy có rất nhiều lợi ích: Thứ nhất, trồng bắp cải hạn chế cỏ dại, lượng nước thừa từ máng dâu chảy xuống, được cải hấp thụ hết nên đất khô, vườn sạch. Thứ hai, trồng bắp cải giúp đất mát khiến nhện, côn trùng phá hoại chính của cây dâu không có nơi sinh trưởng. Thứ ba, bắp cải không phải chăm bón nhưng cũng có thêm một khoản thu nhập.
Điều khác biệt với các vườn dâu ở Đà Lạt là anh Trung thay giống mới liên tục, một chu kỳ khai thác trái khoảng 10 tháng là phải thay giống ngay. Làm như vậy cây dâu luôn luôn khỏe mạnh và ít bệnh.
Đặc biệt phương pháp này có thể hạn chế được 80% nhện dâu, một loại côn trùng rất nguy hiểm, khi xuất hiện chỉ cần 3 ngày có thể phá hủy gây héo và chết cả một vườn dâu. Khi phát hiện nhện trên giàn chỉ cần xịt nước, nhện sẽ bị chết mà không cần bất kỳ một loại thuốc nào…
Tuy không sử dụng thuốc, ít phân bón nhưng năng suất dâu của anh khá cao, trung bình một gốc dâu thu được 400 - 450 gram trái/vụ. Với giá bán ổn định 250.000 đồng/kg, vườn dâu rộng 2.000 m2 sau khi trừ chi phí cũng phải thu được 40 - 50 triệu đồng/tháng.
Anh cho hay: “Đối tác của tôi yêu cầu về độ an toàn rất cao, mỗi lần nhập dâu họ đều lấy mẫu kiểm tra, nếu tồn dư chất kháng sinh, hợp đồng sẽ bị hủy ngay lập tức nên tôi tuân thủ rất nghiêm ngặt quy trình, kỹ thuật canh tác”.

Qua việc chuyển đổi từ SX dâu tây theo truyền thống sang ứng dụng công nghệ cao, một năm gia đình anh Nguyễn Thanh Trung thu nhập tiền bán dâu tây khoảng 500 triệu đồng. Anh đã thay đổi được cách nghĩ cách làm mới, mang lại hiệu quả kinh tế cao cho gia đình và người trồng dâu.
Ước mơ lớn nhất của anh là sau khi hoàn thiện quy trình kỹ thuật, anh sẽ tổng hợp và viết một cuốn sách “SX dâu tây công nghệ cao” để góp phần xây dựng và phát triển thương hiệu dâu tây Đà Lạt.
Ngày 2/1/2014 - Theo Nông nghiệp Việt Nam

Rau "ăn thuốc" lấn át rau VietGAP

Trong khi diện tích rau “ăn thuốc” BVTV ngày càng lớn thì nhiều vườn rau sạch VietGAP gần như bị bỏ ngỏ. Mùa lễ Tết đang đến gần, nhu cầu về rau ăn lá tăng nhanh chóng, giá bán cũng đội lên. Chính điều này đã khiến không ít người dân đua nhau ép rau nhanh lớn, to, đẹp bằng đủ loại thuốc BVTV độc hại…
 CUỐI NĂM... PHUN MẠNH
Tại nhiều xã trên địa bàn huyện Cần Đước (Long An), nơi được coi là vựa rau lớn ở khu vực ĐBSCL, đi đến đâu cũng thấy cảnh tấp nập người dân ra đồng tưới nước, phun thuốc, nhặt lá, vườn nào cũng râm ran tiếng cười nói. Vợ chồng anh Phan Ngọc T. ở ấp Đồng Tâm, xã Long Trạch đang chăm sóc rau trên khu vườn có diện tích khoảng 1.600 m2 chủ yếu trồng cải bẹ xanh.
Khi được hỏi về những thuốc hỗ trợ cho cây phát triển tốt, anh chia sẻ: “Trồng rau thì phải phun thuốc rồi”. Sau đó anh liệt kê các loại thuốc tăng trưởng, thuốc kích thích phát triển, thuốc trừ sâu, thuốc làm bóng lá, làm to cây và đủ loại khác khiến chúng tôi phát hoảng!
Ngay từ khi cây cải mới nhú, anh đã bón tới 3 loại thuốc hỗ trợ bao gồm thuốc kích thích phát triển bộ rễ, thuốc kích thích phát triển cây, rồi thuốc trừ sâu. Theo lời anh thì phun thuốc trừ sâu ngay từ lúc đầu là điều kiện bắt buộc để cây ít bệnh hơn. Cho nên trong thời gian này, phải phun cho tới khi sâu không còn thì cây mới khỏe, lá đẹp.

Càng gần Tết giá rau tăng cao, nông dân càng phun thuốc mạnh
Anh kể tên cho chúng tôi đủ loại thuốc trừ sâu khác nhau, từ loại dùng để trị sâu non cho đến những loại thuốc phun khi cây đang phát triển. Tính sơ sơ, trên một cây rau từ lúc non cho tới khi thu hoạch, phải sử dụng gần chục loại thuốc BVTV khác nhau.
Tiếp tục đi sâu vào ấp 3, xã Phước Dân chúng tôi vào vai nông dân đi học hỏi kinh nghiệm trồng trọt. Vào mùa này, rau ăn chính là cải xanh, cải ngọt và rau ngót. Đa số các hộ dân ở đây trồng các loại cải vì thời gian thu hoạch ngắn mà giá thành lại khá cao.
Anh Trần Tấn T., một hộ trồng rau ở đây nói: “Cải xanh thì chỉ chừng 20 - 22 ngày là có thu. Nếu có thuốc kích thích thì thu hoạch sẽ sớm hơn từ 4 - 5 ngày”. Dạo quanh khu vườn nhà anh, những cây cải xanh mướt, bóng loáng, có rất ít cây mắc bệnh.
Anh chia sẻ: “Để cải phát triển nhanh và cho thu hoạch sớm thì dùng thuốc kích thích phát triển bộ rễ, rồi thuốc kích thích tăng trưởng. Cải xanh rất nhiều sâu bệnh nên phải xịt thuốc trừ sâu liên tục, thấy có hiện tượng là phải khử ngay. Còn để cải bóng, cây đẹp thì bơm thêm thuốc làm bóng lá, làm đẹp cây…”.
Vừa nói, anh vừa chạy vào nhà lôi ra cho tôi xem cả thùng thuốc các loại và chỉ lần lượt tên và tác dụng. Gần như chiều nào anh cũng đi phun, không ít thì nhiều. Những cái tên như “E12 Ec - không còn một con sâu”, thuốc “dưỡng rau quả” với quảng cáo “khỏe cây, tốt lá, nở cọng”… Tuy nhiên, nhìn kỹ lại không hề có thành phần hay liều lượng thuốc sử dụng in trong gói thuốc.
VƯỜN VIETGAP BỊ LẤN ÁT
Dạo quanh xã Phước Dân một hồi, chúng tôi chỉ thấy lác đác một số khu vườn thấy đề bảng “Vườn rau VietGAP”. Hỏi ra, nhiều nông dân giải thích rằng, vì nếu làm đúng tiêu chuẩn VietGAP thì thời gian sẽ lâu hơn vì phải làm đủ phương thức như ủ phân, bón phân, rồi rất nhiều quy trình rắc rối khác.
Nông dân Trần Tấn Tài chia sẻ: Có rất nhiều hộ không vào HTX vì họ sợ bị ràng buộc về quy định, quy tắc. Nhất là cái khâu trước khi bán 3 ngày thì không được xịt thuốc nữa. Theo lời anh, nhiều hộ nằm trong HTX cũng đầu tư cả hai loại, tức một phần VietGAP, một phần rau “ăn thuốc”.
"Đầu tư các vườn rau kia để còn bán, chứ  cứ đợi làm đúng tiêu chuẩn VietGAP thì nghèo lắm. Nếu sử dụng thuốc mà sâu bệnh không chết, thì họ đâu có cho phun nữa, chẳng lẽ cứ để cây như vậy sao?”, anh Tài đúc kết.
Ngay sát bên nhà anh, gần mặt lộ có rất nhiều hộ không vào HTX. Những hộ này rất ngại tiết lộ về liều lượng thuốc BVTV họ cho rau “ăn” mỗi vụ. Những người này cho rằng, họ được tự do trong việc mua bán, không bị ép buộc bởi các quy định do HTX đưa ra. Anh Bảy (ngụ ấp 3, xã Phước Dân) nói: “Tôi không vào HTX vì nhiều lý do lắm. Quy định dùng thuốc loại nào, phun như thế nào rất rắc rối; trong khi sâu bệnh thì nhiều, nếu làm theo thì chúng tôi thiệt chứ ai thiệt”.
Anh này cũng nói thêm rằng, hiện tại những gia đình có vườn VietGAP chỉ đếm trên đầu ngón tay, mà có cũng chỉ là một khóm nhỏ, còn hầu hết diện tích đều trồng bình thường, “ăn” thuốc ầm ầm.
Quả thực, nếu không nhìn cả thùng thuốc mà anh Tài đưa ra thì chẳng ai có thể nghĩ một cây rau cần nhiều thuốc BVTV đến vậy. Đi dọc các khu vườn ở đây, chúng tôi thấy có rất nhiều vườn đang trồng dưa leo, ai cũng nói rằng mấy cây này còn phải xịt, phun gấp đôi, vì bệnh hại, sâu bọ nhiều lắm!

THUỐC TRỪ SÂU TRUNG QUỐC CHIẾM GẦN 50%!
Theo Bộ NN-PTNT, trong 11 tháng năm 2013, Việt Nam nhập thuốc trừ sâu và nguyên liệu đạt 689 triệu USD, tăng 9,9% so với cùng kỳ năm 2012, trong đó Trung Quốc là thị trường nhập khẩu chính chiếm 49,7% tổng kim ngạch nhập khẩu, tăng 3,8% so với thị phần của năm 2012.
Ngày 30/12/2013 - Theo Nông nghiệp Việt Nam

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2013

Sửng sốt cậu học trò viết chữ bằng chân

Bất ngờ bị tai nạn phải cưa bỏ tay mới cứu được mạng sống. Mất hai cánh tay, tưởng chừng việc học sẽ bị dang dở, thế nhưng với tinh thần ham học, em Kiệt đã vươn lên bằng chính đôi chân của mình...
Em học sinh mà chúng tôi nói đến là em Võ Văn Kiệt (SN 1996), học sinh lớp 9T2 - Trường THCS Nguyễn Trãi (thị xã Ngã Bảy, tỉnh Hậu Giang). Khi chúng tôi đến ngôi trường này, hỏi đến em Kiệt, giáo viên và học sinh của trường đều cùng chung một nhận xét: “Kiệt có nghị lực phi thường đáng noi gương”.
Em Võ Văn Kiệt đang đến trường học.
Em Võ Văn Kiệt đang đến trường học.
Tai nạn bất ngờ

Chúng tôi tìm gặp em Võ Văn Kiệt vào một buổi chiều giữa tháng 1 tại Trường THCS Nguyễn Trãi khi em đang thực hành môn tin học trên máy tính. Nhìn em dùng hai cánh tay đã cụt ngang cùi chỏ điều khiển con chuột và bàn phím máy tính hết sức thành thạo khiến chúng tôi hết sức bất ngờ và thán phục.

Ngồi trò chuyện với PV Dân trí, Kiệt kể lại hoàn cảnh bất hạnh trước đây của mình nhưng với ánh mắt rất lạc quan. Kiệt cho biết quê em ở ấp Mang Cá (xã Đại Hải, huyện Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng). Cuộc sống ở quê rất khó khăn nên cả nhà 5 nhân khẩu luôn sống trong cảnh nghèo túng. Sau đó có người quen ở thị xã Ngã Bảy (Hậu Giang) đã giúp đỡ tạo điều kiện cho ba mẹ Kiệt về thị xã làm việc. Kiệt vừa học hết lớp 5 nên cũng theo ba mẹ về thị xã để học tiếp. Kiệt vào học lớp 6 tại Trường THCS Nguyễn Trãi.

Một thời gian sau, ba mẹ Kiệt cũng ổn định việc làm nên đời sống có phần “dễ thở” hơn. Còn Kiệt, hai năm đầu học cấp 2 đều đạt kết quả khá giỏi. Tưởng cuộc sống cứ như thế sẽ “xuôi chèo mát máy”, nào ngờ một tai họa bất ngờ ập đến.

Hết hè lớp 7, khoảng tháng 8/2009, Kiệt đến trường xem lịch học đầu năm lớp 8. Sau khi xem xong về nhà, Kiệt lên lầu để dọn vệ sinh nhà cửa cho bà dì. Kiệt dùng một cây chổi có cán bằng nhôm quét mạng nhện gần cửa sổ, khi đó ngoài trời đang mưa nhỏ thì bất ngờ một đường dây điện trung thế gần đó hút điện xẹt ngang. “Lúc đó em chỉ thấy một luồng điện sáng lên trúng vào cây chổi rồi em bất tỉnh không biết gì nữa”, Kiệt kể lại.

Khi tỉnh dậy thì Kiệt đã thấy mình nằm ở bệnh viện Nhi Đồng 1 (TPHCM) với hai cánh tay bị bỏng rất nặng. Để giữ mạng sống cho em, các bác sĩ cho biết phải cưa bỏ hai cánh tay đang trong giai đoạn hoại tử. “Biết mình sẽ bị mất hai cánh tay em buồn lắm, chỉ muốn chết cho xong”, Kiệt bùi ngùi nhớ lại thời khắc quyết định đó của bác sĩ.

Nằm viện khoảng hơn 2 tháng, Kiệt trở về nhà với hai cánh tay cụt ngang cùi chỏ. Nhìn Kiệt luôn trong tâm trạng buồn bả, suy sụp tinh thần, cả gia đình ai cũng thấy xót xa. Mất đi hai cánh tay, Kiệt cho biết từ đây em sẽ sống trong cảnh “thất học” nên tỏ ra rất chán nản. Thế nhưng cùng với sự an ủi của gia đình, một thời gian không lâu sau đó, Kiệt đã làm lại từ đầu bằng tinh thần ham học và nghị lực của bản thân trên đôi chân còn lại của em.
Tai nạn đã cướp đi đôi cánh tay nhưng em Kiệt vẫn đầy lạc quan.
Tai nạn đã cướp đi đôi cánh tay nhưng em Kiệt vẫn đầy lạc quan.
 
Tập viết bằng đôi chân

Kiệt cho biết, dù mất hai cánh tay nhưng trong lòng em lúc nào cũng nung nấu việc học tập đến nơi đến chốn. Khi biết em trai vẫn ham học, chị gái của Kiệt đã hỗ trợ bằng cách tập cho em viết bằng chân. “Thời gian đầu, chị gái tập cho em vẽ để cho cứng đường nét. Sau đó, chị dùng bảng tập đồ để em viết lại từ đầu từng chữ cái một”, Kiệt cho biết sự khởi đầu bằng đôi chân của mình.

Kiệt cho biết lúc đầu tập viết cực kỳ khó bởi phải dùng các ngón chân để kẹp cây viết lại. “Một hai ngày đầu cây viết cứ rơi xuống, khi kẹp được thì cứng cả ngón chân không thể viết được chữ gì cả. Những lúc như thế em nản chí lắm chỉ muốn bỏ cuộc cho rồi”, Kiệt nói. Dù vậy, Kiệt cho biết em không muốn nghỉ học và nhờ sự động viên của gia đình, em cố gắng tập viết mỗi ngày đến khi nào được mới thôi.

Sau hơn nửa năm tập viết bằng chân, cuối cùng Kiệt cũng làm được điều mà em mong muốn trong sự ngỡ ngàng của gia đình. Những con chữ tròn trịa dần dần hiện ra dù có lúc không thẳng hàng nhưng cũng khiến em vỡ òa trong hạnh phúc. “Lúc em viết được tên mình, em mừng lắm, cả nhà ai cũng vui vì biết rằng em có thể sẽ trở lại trường đi học như lúc trước”, Kiệt hớn hở kể lại.
Kiệt đang viết bài bằng chân sau một thời gian dài khổ luyện. (Ảnh: Huỳnh Hải)
Kiệt đang viết bài bằng chân sau một thời gian dài khổ luyện. (Ảnh: Huỳnh Hải)
 
Không chỉ ham học văn hóa, Kiệt còn mê tin học nên sau khi viết được chữ, em bắt đầu tập sử dụng máy vi tính bằng chân. Biết “cái ham” của con, ba mẹ Kiệt đã mua cho em một máy laptop để tạo điều kiện cho em sử dụng. Tuy nhiên với hai tay bị cụt, việc dùng máy tính không phải là chuyện dễ dàng nên thời gian đầu Kiệt thấy rất nhiều khó khăn. Biết được ý định của Kiệt, một giáo viên tin học của Trường THCS Nguyễn Trãi đã tận tình giúp đỡ em.

Với tinh thần, nghị lực cao và niềm đam mê của mình, cuối cùng Kiệt cũng điều khiển được con chuột và dùng bàn phím máy tính bằng chân. “Em biết mình sẽ làm được bởi em nghĩ rằng mất đi cánh tay không phải là mất tất cả. Giờ em có thể sử dụng máy tính thành thạo như người bình thường”, Kiệt khoe với chúng tôi. Không chỉ học máy tính cho biết mà Kiệt còn quyết tâm lấy cho được bằng tin học. Và với quyết tâm này, Kiệt đã thi đậu bằng B tin học ở một trung tâm tin học tại thị xã Ngã Bảy.

Sau khi viết được chữ và sử dụng tốt máy tính, Kiệt xin trở lại trường để tiếp tục con đường học tập của mình. Quyết định của Kiệt khiến cả nhà bất ngờ nhưng ai cũng ủng hộ. “Thấy Kiệt ham học và có thể dùng chân viết như người bình thường, cả nhà đã cho em đến trường để em đi học như trước kia, gia đình mừng lắm”, chị gái của Kiệt chia sẻ.
Bằng hai cùi chỏ, Kiệt sử dụng máy vi tính khá thành thạo. (Ảnh: Huỳnh Hải)
Bằng hai cùi chỏ, Kiệt sử dụng máy vi tính khá thành thạo. (Ảnh: Huỳnh Hải)
 
Ngày trở lại trường vào đầu năm học 2011- 2012, Kiệt vào học lớp 8 sau hơn 2 năm bỏ dỡ nửa chừng vì tai nạn. Kiệt cho biết lúc đó em cũng lo lắm vì sợ bạn bè trêu chọc. Tuy nhiên khi thấy Kiệt có thể viết chữ, dùng máy vi tính bằng chân hay bằng hai cùi chỏ thì bạn bè trong lớp ai cũng bất ngờ. Nỗi lo lắng của Kiệt đã không xảy ra khi bạn bè ai đều khen ngợi những “tài năng” này của Kiệt. Không chỉ thế, có môn học viết nhiều, bạn bè còn thay nhau viết dùm bài cho Kiệt để em có thể theo dõi kịp bài giảng của thầy cô. “Bạn bè tốt với em lắm, các bạn giúp đỡ em rất nhiệt tình nên em thấy mình cần phải vượt qua mặc cảm, tự ti để học tốt hơn nữa”, Kiệt nói.

Cô Nguyễn Thanh Huyền - Tổng phụ trách đội Trường THCS Nguyễn Trãi cho biết, Kiệt trở lại học, tất cả giáo viên trong trường ai cũng mừng cho em. Có những môn nào em không thể học được như môn thể dục thì đều miễn cho em. Ngoài ra, nhiều giáo viên còn đến tận nhà để dạy thêm miễn phí cho em để em có thể bắt kịp bài vở với các bạn khác trong lớp. “Hiện em Kiệt đang được giáo viên tin học kèm cặp để em chuẩn bị tham gia hội thi tin học trẻ cấp thị xã sắp tới. Dù chưa biết kết quả thế nào nhưng việc em Kiệt đi thi đã là một thành tích đáng ghi nhận”, cô Huyền cho biết thêm.

Năm học lớp 8 vừa qua, bằng sự nỗ lực và tinh thần học tập hết mình, Kiệt đạt thành tích học sinh giỏi của trường. Học kỳ 1 năm học lớp 9 vừa rồi (2012- 2013), Kiệt cũng đã giữ vững kết quả là học sinh giỏi. “Dù có những khó khăn nhất định nhưng kết quả mà em Kiệt đạt được rất đáng khâm phục. Có thể nói em là một tấm gương sáng để nhiều học sinh khác noi theo”, cô Huyền bộc bạch.

Một trong những điều may mắn và chuyện thú vị đối với em Kiệt là nhân Ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6 vừa rồi, em là một trong các học sinh trên toàn quốc được ra Hà Nội gặp Chủ tịch nước. Biết Kiệt là một học sinh khuyết tật nhưng có khiếu vẽ nên nhiều thầy cô giáo đã đề nghị em vẽ một bức tranh để tặng Chủ tịch nước. Kiệt đã không phụ lòng thầy cô, em đã vẽ một bức tranh làng quê và Chủ tịch nước Trương Tấn Sang vui mừng nhận món quà ý nghĩa của em.

Trò chuyện với PV Dân trí, thầy Nguyễn Văn Hóa - hiệu trưởng Trường THCS Nguyễn Trãi nhận xét, em Kiệt là một học sinh ngoan, hiếu học của trường. Tai nạn dẫn đến thương tật khiến em rất khó khăn trong học tập nhưng em đã cố gắng hết sức, có tinh thần vượt khó, đặc biệt vượt khó nội tâm vươn lên, điều mà ít ai có được. “Đây là một kỳ tích đối với bản thân em Kiệt, một kỳ tích rất đáng khâm phục”, thầy hiệu trưởng nhấn mạnh.
 
Nói về ước mơ của mình,  Kiệt cho biết em sẽ cố gắng học hết phổ thông và sau này mong muốn được trở thành một giáo viên dạy tin học. "Với đôi chân còn lại của mình, em muốn được truyền đạt những kiến thức đã học để giúp những người có hoàn cảnh như em tiếp cận công nghệ thông tin, hoà nhập cùng với xã hội để thấy cuộc sống đáng quý hơn bao giờ hết", Kiệt nói.

Chia tay em Võ Văn Kiệt, chúng tôi thấy trong ánh mắt em luôn rạng ngời những điều tươi đẹp ở phía trước.

Huỳnh Hải

Ngày 16/1/2013 - Theo Dân Tr

Cá lồng bè thua lỗ

Theo Chi cục Nuôi trồng Thủy sản Kiên Giang, lúc cao điểm toàn tỉnh có khoảng 1.900 lồng bè nuôi cá bống mú, cá bóp trên biển, tập trung ở các xã đảo thuộc huyện Kiên Hải, Phú Quốc và Kiên Lương… Tuy nhiên, hiện nay nhiều ngư dân đã quyết định treo lồng vì thua lỗ do giá cá thương phẩm giảm mạnh.


Nhiều ngư dân nuôi cá lồng bè trên biển ở huyện Kiên Hải đang bị thua lỗ do
 giá cá giảm mạnh
Ông Trần Cao Minh, một hộ nuôi cá lồng bè ở xã Nam Du (Kiên Hải) cho biết: “Gia đình tui đầu tư 4 bè chuyên nuôi cá bóp với 26 lồng, mỗi lồng thả nuôi được khoảng 100 con. Do giá cá liên tục sụt giảm nên từ đầu năm đến nay cứ thu hoạch xong là treo lồng, không dám đầu tư thêm vì sợ thua lỗ. Hiện chỉ có 4 lồng còn cá, nếu từ nay đến tết mà giá cá không tăng thì sẽ treo nốt”.
Theo ông Minh, ngoài giá cả đầu ra bấp bênh thì người nuôi cá còn gặp khó do nguồn cung cá mồi bị hạn chế. Trước đây giá cá mồi chỉ ở mức từ 5.000 - 7.000 đ/kg, nhưng hiện nay lúc cao điểm tăng lên hơn 10.000 đ/kg mà không đủ nguồn cung.
Ông Huỳnh Văn Lời, Chủ tịch UBND xã Nam Du cho biết, toàn xã có trên 130 lồng bè nuôi cá trên biển nhưng đã có khoảng 100 lồng bè ngưng nuôi do bị thua lỗ. Hiện nay giá cá bóp loại 6 - 7 kg/con thương lái thu mua chỉ còn 85.000 - 90.000 đ/kg, giảm khoảng 40.000 đ/kg so với cùng kỳ năm trước. Với mức giá này, người nuôi tốt mới có thể huề vốn, còn nếu bị hao hụt nhiều thì lỗ nặng.
Ngày 28/11/2013 - Theo Nông nghiệp Việt Nam

Mây, tre đan xuất ngoại

Dân Việt - Học nghề mây, tre, giang đan từ vợ, nghệ nhân Nguyễn Hữu Trọng (thôn Thống Đạt, xã Liệp Tuyết, Quốc Oai, TP. Hà Nội) phát triển và đưa các sản phẩm này xuất ngoại.
 Cuối năm 1975, xã Liệp Tuyết chủ trương mở lớp dạy nghề mây tre, giang đan cho bà con trong xã, vợ ông Trọng tham gia lớp học này. Không được học nghề nhưng thấy vợ làm, ông Trọng “học mót”. Nhờ khéo tay, năng động, lại ham tìm tòi học hỏi, ông nhanh chóng nắm bắt được kỹ thuật và còn tạo ra được nhiều sản phẩm với mẫu mã đẹp. Ông được các xã viên HTX bầu làm Tổ trưởng tổ mây, tre đan xã Liệp Tuyết.

Nghệ nhân Nguyễn Hữu Trọng bên sản phẩm lọ lục bình.
Nghệ nhân Nguyễn Hữu Trọng bên sản phẩm lọ lục bình.

Những năm 1990 khi thị trường Liên Xô và Đông Âu tan rã, tâm lý người làm nghề cũng theo đó mà khủng hoảng, người bám trụ với nghề chỉ đếm trên đầu ngón tay. Để giữ nghề, ngày ngày, ông một mình trên chiếc xe đạp cũ đi hàng chục cây số sang các làng làm nghề mây tre truyền thống ở huyện Chương Mỹ (Hà Tây cũ) để học làm các mặt hàng mây, tre xuất khẩu và tìm thị trường tiêu thụ cho sản phẩm.

“Công ty của ông Trọng đang tạo việc làm cho 50 lao động với mức lương từ 3-5 triệu/tháng. Đến nay, tất cả 6 thôn trong xã Liệp Tuyết đều có người làm nghề.
Tìm hiểu, ông thấy Nhật Bản là thị trường tiềm năng nhưng khách hàng Nhật rất khó tính, yêu cầu chất lượng hàng phải cao và đa dạng về mẫu mã, kiểu dáng. Vậy là bao nhiêu công thức đan những mẫu cũ không còn giá trị, một lần nữa ông bắt tay gây dựng nghề từ đầu. 

Không phụ công người, những mẫu mã, kiểu dáng của sản phẩm do ông thiết kế nhanh chóng được thị trường Nhật chấp nhận. Đơn đặt hàng ngày một tăng, không chỉ ở thị trường Nhật Bản mà cả các nước: Mỹ, Đức, Hàn Quốc, Đông Âu. Có thời điểm mỗi ngày ông xuất hàng ngàn sản phẩm. Với những đóng góp này, năm 2006, ông Trọng được UBND tỉnh Hà Tây (cũ) công nhận là Nghệ nhân nghề mây, tre, giang đan. 

Với mong muốn nhân rộng nghề và tạo việc làm cho nhiều lao động tại địa phương, năm 2007 ông Trọng đã thành lập Công ty CP Xuất nhập khẩu hàng thủ công mỹ nghệ Việt Nhật chuyên sản xuất các sản phẩm lọ lục bình, khay đĩa, va li... Song song đó, ông liên kết với Hội ND, Hội Phụ nữ mở các lớp dạy nghề miễn phí và nhận bao tiêu sản phẩm cho ND. Năm 2012, ông mở 2 lớp dạy nghề cho 70 học viên. Năm 2013, ông liên kết với Hội ND xã Hòa Thạch (Quốc Oai) mở 4 lớp dạy nghề cho 120 học viên.
Vũ Oanh